“Khi năng lượng của tôi trở lại, tôi lại muốn học hỏi và cống hiến nhiều hơn. Tôi chia sẻ với cô em gái tài năng của tôi (dù chỉ nhỏ hơn tôi 1 tuổi thôi) rằng: tôi muốn học thêm từ cô về nhiều thứ. Chính nhờ những lần nói chuyện với cô, tôi lại hoàn thiện bản thân mình nhiều hơn trong công việc hiện tại, tôi để ý đến những điều nhỏ nhặt nhưng rất quan trọng đối với sự nghiệp của mình.” – Thạc sĩ Trần Tuấn Anh chia sẻ.
Tôi quyết định sẽ lên bài viết này trong một thời điểm thích hợp như là một món quà nho nhỏ mà tôi có thể gởi đến nhân vật sẽ được nhắc đến, và tôi tin chắc rằng những lời chia sẻ của anh cũng là trạng thái mà nhiều người trong chúng ta đã từng trải qua.
Tôi biết đến anh Tuấn Anh trong một môi trường cùng tính chất công việc, chúng tôi là giảng viên Đại học cùng chung bộ môn và chuyên ngành. Chúng tôi cũng là cựu sinh viên chung trường Đại học.
Công việc của tôi trước khi trở thành một giảng viên là một nhà cố vấn và đào tạo. Tôi hạnh phúc với công việc của tôi vì giúp tôi tiếp cận được nhiều trường hợp và các tình huống đa chiều. Với anh Tuấn Anh, tôi không chỉ là một người em, một đồng nghiệp, cộng sự mà tôi còn là một nhà “cố vấn vui vẻ” của anh. Khi trò chuyện cùng anh Tuấn Anh, bên ngoài những thảo luận chuyên môn về đề cương hoặc giáo án. Chúng tôi cũng chia sẻ với nhau rất nhiều về yếu tố tinh thần và năng suất làm việc. Nghề giảng dạy là một công việc đáng kính trọng, tôi luôn lấy làm hãnh diện vì được có một danh xưng như thế trong sự nghiệp của mình. Chính vì thế, tôi cũng thấu hiểu được những áp lực của nghề mang đến, đó chính là sự nhiệt huyết và tính sáng tạo.
Là một nhà đào tạo, tôi vẫn giữ cho mình những nguyên tắc rất cứng, tôi cho là vậy, đó chính là: hạn chế mọi trùng lặp khi đào tạo cho nhiều tổ chức cùng chung chuyên ngành. Năng lượng của một người truyền đạt rất quan trọng, nếu chính tôi cảm thấy nhàm chán thì tôi cũng sẽ không làm tốt. Và anh Tuấn Anh là một trong số những người tiếp cận tôi rất thân thiết để có thể hỏi tôi rằng: Làm sao tôi giữ được lửa?
Tôi có thể cảm nhận tất cả trong đôi mắt của anh, về những điều mà anh đã và đang vướng mắc. Và rồi tôi cũng đã đồng hành cùng anh trong chặng đường “tìm kiếm và bắt gặp” những điều mà anh còn trăn trở. Bây giờ anh là một người hoàn toàn sẵn sàng cho con đường phía trước của mình.
Hành trình trong sự nghiệp của mỗi người, ai cũng sẽ có lúc mất đi nguồn cảm hứng và mất đi động lực. Điều này giống như con sóng vậy, nó sẽ trồi lên vào một thời điểm nhất định. Tôi nói với anh rằng tôi cảm thấy rất hạnh phúc và tin vào sứ mệnh của chính tôi khi đã có thể đến kịp lúc ngay lúc anh đang mất cân bằng. Chính vì điều này, tôi muốn anh tin rằng mọi thứ trên đời đều có lý do, phải có những lúc mất cân bằng thì chúng ta mới thấy rõ bản thân chúng ta cần điều gì nhất trong đời sống và sự nghiệp. Ai là người có thể đồng hành cùng mình và ai là người chúng ta khó lòng đi chung, giai đoạn hụt năng lượng, chúng ta đều thấy rõ nhất.
Sẽ có rất nhiều điều mà tôi tin anh muốn chia sẻ với độc giả về trạng thái này, những tâm tư của anh trong suốt quá trình “hụt và tái” năng lượng trên con đường sự nghiệp của mình. Là một người đồng hành cùng anh trong quá trình đó, chính tôi cũng cảm nhận được sự thay đổi ngoạn mục mà anh đã đi qua và tôi tin hành trình này sẽ có những trái ngọt xứng đáng.
Xin chào! Tôi là Emma Tạ Uyên và bài viết này là một lời tâm sự chân thành từ Thạc sĩ Tuấn Anh, một giảng viên Đại học luôn tận tâm với nghề.
Xin chào Thạc sĩ Tuấn Anh, anh có thể giới thiệu đôi lời với quý độc giả được không?
Xin gửi lời chào đến Emma và quý độc giả của Emmatauyen.com. Tôi là Trần Tuấn Anh, hiện tại tôi đang công tác tại Khoa Quan hệ Quốc tế & Truyền thông với vai trò là giảng viên cơ hữu và Phó Trưởng Bộ môn Quan hệ công chúng. Tính đến bây giờ, tôi đã làm việc được 11 năm tại trường ĐH Ngoại ngữ – Tin học TP.HCM (HUFLIT). Và thời điểm tháng 9.2024 cũng là một cột mốc quan trọng trong sự nghiệp của tôi khi bản thân có cơ hội cộng tác với WeShare, được đồng hành cùng một người em rất tâm huyết và tận tâm đối với giáo dục.

Sứ mệnh truyền đạt và giảng dạy là một hành trình đòi hỏi tính kiên trì và tinh thần trách nhiệm cao. Có bao giờ công việc này khiến anh cảm thấy áp lực hay không?
Cũng như những công việc khác, không chỉ một lúc, mà nhiều lúc áp lực bủa vây mình lắm cô Emma. Nếu nhìn một cách khách quan, thì số lượng công việc cũng không đến nỗi làm mình áp lực. Mà áp lực lại đến từ sự trách nhiệm như trong chính nội dung câu hỏi mà cô Emma đã đề cập. Khi tôi đi dạy, tôi đưa ra quy định khắt khe để giúp sinh viên rèn giũa về mặt thái độ và tinh thần trách nhiệm trong việc học tập và công việc nhóm, thì bản thân tôi phải là người làm được chuyện đó. Tôi phải thể hiện và chứng minh sự trách nhiệm của mình trong công việc, lúc đó tôi mới có thể yêu cầu và bắt buộc sinh viên thực hiện theo.

Hành trình trong sự nghiệp thì luôn có những thử thách và chông gai. Giai đoạn nào làm anh cảm thấy mình mất đi nguồn động lực nhất?
Cám ơn cô Emma về câu hỏi này, thường khi ai đó hỏi mình về những điều khó khăn, thử thách, chắc chắn ý họ không phải tạo điều kiện để người trả lời than vãn về chính nghề nghiệp mà mình đang theo đuổi, mà họ muốn mình trải lòng để công chúng, độc giả có cái nhìn đa chiều hơn về công việc, nghề nghiệp của họ. Bản thân tôi cảm thấy được quan tâm khi được nghe những câu hỏi như thế. Giai đoạn làm tôi cảm thấy mất đi nguồn động lực là những lúc tôi cảm thấy mình bị bão hòa mất rồi, cơ thể, tâm trí luôn trong trạng thái trơ trơ, không cảm xúc, nó vô định khó diễn tả. Tôi cảm thấy dường như mình đã đụng nóc, không còn sự sáng tạo, không tìm ra điều gì mới mẻ, thách thức nữa. Đối với một người làm công tác giảng dạy, có lẽ điều hạnh phúc và truyền động lực nhiều nhất là khi thấy một sinh viên nào đó trong lớp có sự chuyển biến tích cực, có sự thay đổi tốt. Nhưng tôi lại cảm thấy vui một chút thôi, sau đó cảm xúc lại trở về trạng thái cũ như ban đầu. Và cứ như thế, đầu tôi lại nảy ra rất nhiều dự định khác nhau, dường như nó cũng muốn tôi thay đổi hoặc làm một điều gì đó để thoát khỏi trạng thái mất động lực như thế vậy.

Môi trường là yếu tố quyết định lớn trong sự nghiệp của cá nhân mỗi người. Anh nghĩ sao về điều này?
Tôi hoàn toàn đồng ý với điều này. Đối với tôi, môi trường là yếu tố quyết định lớn nhất trong sự nghiệp cá nhân của chính tôi. Tôi muốn được làm việc trong môi trường nhân văn, nơi đó luôn có sự khuyến khích, cổ vũ lẫn nhau, mọi người quan tâm, chia sẻ với nhau để cùng nhau phát triển. Chính những điều đó, tôi cảm thấy mình được trân trọng và không muốn đi đâu nữa cả, khi nào cảm thấy hết duyên, thì tôi mới nghĩ đến một môi trường mới khác. Ở thời điểm hiện tại, tôi cảm thấy may mắn vì mình được ở trong môi trường như vậy, đó là HUFLIT và WeShare.

Mất đi nguồn năng lượng làm việc khiến ai cũng sẽ trải qua giai đoạn căng thẳng. Anh có thể gởi đến quý độc giả những lời khuyên chân thành từ anh được không?
Từ chính kịnh nghiệm của bản thân, khi tôi bị mất đi nguồn năng lượng, tôi đã phải vật vã, loay hoay tìm kiếm, áp dụng bất kỳ điều gì có thể để lấy lại năng lượng tích cực, lạc quan. Sau những gì đã trải qua, tôi khuyên mọi người nên sắp xếp thời gian để gặp gỡ những người có năng lượng tích cực. Bạn sẽ cảm nhận rằng: những phút những giây bạn ở cùng với họ dường như trôi qua rất nhanh, và khi kết thúc buổi gặp, tự dưng bạn cảm thấy tràn trề nhựa sống hơn hẳn. Cảm giác dường như mấy năng lược tích cực của mình nó ẩn nấp đâu đó, hoặc tắc nghẽn đâu đó, giờ tụi nó đã bước ra với mình rồi. Và một lần nữa, tôi lại cảm thấy thật sự may mắn khi đã gặp được người bạn đó. Tôi chắc chắn rằng bạn cũng sẽ lấy lại mood như tôi khi bạn nói chuyện và được cô ấy mentor. Chắc bạn cũng đoán được người ấy là ai phải không??? Hiii

Khi tái khởi động lại năng lượng và tinh thần trong công việc, tin chắc rằng anh đã có những kế hoạch trong tương lai, anh có thể chia sẻ thêm với quý độc giả hay không?
Khi năng lượng của tôi trở lại, tôi lại muốn học hỏi và cống hiến nhiều hơn. Tôi chia sẻ với cô em gái tài năng của tôi (dù chỉ nhỏ hơn tôi 1 tuổi thôi) rằng: tôi muốn học thêm từ cô về nhiều thứ. Chính nhờ những lần nói chuyện với cô, tôi lại hoàn thiện bản thân mình nhiều hơn trong công việc hiện tại, tôi để ý đến những điều nhỏ nhặt nhưng rất quan trọng đối với sự nghiệp của mình. Từ đó, tôi đưa ra quyết định: tôi cần sắp xếp thời gian để đi học cô ấy nhiều hơn nữa. Tôi cũng còn khá nhiều dự định về các khóa đào tạo thiên về kỹ năng, chia sẻ kinh nghiệm. Tôi hy vọng mình sẽ sớm ra mắt những dự án này đến mọi người thông qua WeShare.

Một câu hỏi mang tính cá nhân và “không thể thiếu”, anh nghĩ gì về Emma, một người đồng hành cùng anh trong hành trình “hụt và tái” năng lượng trong sự nghiệp?
Tôi cảm thấy rất may mắn, và tôi nói đi nói lại điều này rất nhiều lần khi tôi có cơ hội gặp cô Emma và được đồng hành cùng cô ấy trong những dự án hiện tại. Nhiều lúc, tôi suy nghĩ sao một con người lại hội tụ nhiều tố chất như thế: thông minh, chiều sâu, tâm lý, khéo léo trong ứng xử, kỹ năng truyền đạt rất tốt, tâm huyết trong công việc, minh bạch mọi vấn đề, luôn đề cao tính đạo đức, liêm minh, tận tình support người khác. Không chỉ vậy, cô ấy còn rất vui vẻ, hài hước, nấu ăn ngon, ăn mặc thời trang,… Không biết tôi nói vậy, mọi người có tin tôi không nữa.
Mọi người sẽ nghĩ tôi đề cao Emma quá mức. Thôi thì mọi người cứ tìm hiểu và tiếp xúc, tôi luôn vững tinrằng mọi người cũng sẽ có những ghi nhận giống như tôi. Thời điểm hiện tại, tôi nhận được rất nhiều sự hỗ trợ chân thành từ chính người em này, tôi chưa bao giờ cảm thấy hụt năng lượng khi làm việc với cô ấy. Tôi chỉ luôn mong sao cô ấy luôn bình an, nhiều sức khỏe để tiếp tục truyền cảm hứng cho nhiều và thật nhiều người hơn nữa trong hành trình phát triển bản thân và sự nghiệp của chính họ.

Cám ơn cô Emma đã cho tôi cơ hội được tâm tình chia sẻ với mọi người, với quý độc giả thân thương của Emmatauyen.com. Xin gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến cô Emma, ekip chương trình, và tất cả độc giả. Xin gửi lời chào thân ái và chân thành.
Cảm ơn những lời chia sẻ của Thạc sĩ Tuấn Anh, mong anh luôn giữ tinh thần nhiệt huyết trên con đường giảng dạy và sứ mệnh của mình.
Biên tập: Emma Tạ Uyên
Hình ảnh: Emma Tạ Uyên
