Hình ảnh cánh cửa trong tâm trí tôi là một sự an toàn. Tôi an toàn trong chính những gì tôi đã làm, tôi khoá cửa lại. Và tôi cũng cảm thấy có điều gì đó nó khiến tôi suy nghĩ rất nhiều, đó chính là điều bên ngoài cánh cửa: có phải là những gì tôi sợ lại là cơ hội hay không?
Tôi bắt đầu chương trình phi lợi nhuận của mình với chủ đề Tôi – Phiên Bản Kết Nối. Hành trình này là con đường ban đầu hiểu về chính mình và phát triển bản thân. Với các chủ đề mà tôi mang đến cho độc giả của mình: Cánh Cửa – Ngọn Nến và Lồng Chim, tôi đã dùng phương thức tiếp cận dễ gần gũi và hình dung khi nói đến các vấn đề khúc mắc và rào cản trong tâm lý của mỗi người, để từ đó hành trình phát triển bản thân sẽ hoàn toàn được chủ động ở mỗi cá nhân mà không cần phải phụ thuộc vào thế giới bên ngoài.

Trong bài viết này, tôi sẽ nói về Cánh Cửa, một chủ đề nói về nỗi sợ và sự an toàn trong tâm lý của số đông.
Khi nói về cánh cửa, tôi hay nghe mọi người nói về các cơ hội. Thí dụ như là: khi cánh cửa này đóng lại thì một cánh cửa khác sẽ mở ra. Câu nói này hàm ý nói về những gì đã xảy ra sẽ không thể quay lại được và những cơ hội khác trong cuộc sống luôn luôn chào đón. Câu nói này có lẽ là một trong những câu an ủi thường xuyên nhất đối với một ai đó vừa trải qua một sự kết thúc nào đó trong đời.
Hoặc là một ví dụ khác về cánh cửa, một hình ảnh mà chúng ta dường như đều trải qua, đó chính là: Khoá cửa để an toàn. Khi vào nhà hoặc vào phòng, chúng ta phải khoá trái cửa để tránh kẻ gian đột nhập vào bên trong. Đây là một trạng thái phòng vệ. Chúng ta đang sợ điều bên ngoài cánh cửa. Điều mà có thể gây tổn hại đến tính mạng và tinh thần trong cuộc sống chúng ta.

Khi suy nghĩ về những cơ hội trong cuộc sống, tôi cũng đã có những hình ảnh về CÁNH CỬA. Tôi có những câu hỏi như thế này: Liệu những điều bên ngoài cánh cửa là cơ hội hay là một sự đe doạ.
Hình ảnh cánh cửa trong tâm trí tôi là một sự an toàn. Tôi an toàn trong chính những gì tôi đã làm, tôi khoá cửa lại. Và tôi cũng cảm thấy có điều gì đó nó khiến tôi suy nghĩ rất nhiều, đó chính là điều bên ngoài cánh cửa: có phải là những gì tôi sợ lại là cơ hội hay không?
Xã hội bây giờ hay có những câu nói tràn đầy động lực và sự chiến thắng. Tôi không phải là tác giả hay nói về sự thành công. Tôi thích nói về những cảm xúc của tôi đã tạo nên tôi ngày hôm nay. Đó không phải là những mẫu chuyện ngắn truyền động lực mà người ta rao giảng, đó chính là sự thật. Một sự thật về những cảm xúc đáng được tôn vinh và không phân biệt. Một sự thật đã tạo nên tôi trên con đường tìm lại chính cuộc sống của mình. MỘT SỰ THẬT BAO GỒM NHIỀU NỖI SỢ MÀ TÔI PHẢI ĐỐI THOẠI. Tôi đã không bỏ rơi bất cứ sự thật của cảm xúc tôi, VÀ ĐIỀU NÀY ĐÃ TẠO RA TÔI: MỘT PHIÊN BẢN SIÊU KẾT NỐI.

Và khi nói đến những ƯỚC MƠ to lớn đằng sau CÁNH CỬA. Tôi cũng thấy rõ ràng những NỖI SỢ đáng được tôn vinh đằng sau một CÁNH CỬA BỊ KHOÁ CHẶT BỞI CHIẾC CHÌA KHOÁ của tâm trí.
Tôi cũng đã tự hỏi bản thân mình. Rốt cuộc thì tôi muốn bước ra khỏi CÁNH CỬA này hay không? Hay là tôi ngồi bên trong, tay cầm chặt chiếc CHÌA KHOÁ để mơ tưởng về những gì đằng sau CÁNH CỬA. Và những NỖI SỢ của tôi liệu rằng có tan biến mất không khi tôi đã đóng cửa. Chắc chắn là KHÔNG. Vì khi tôi khoá cửa lại, đầu tôi lại nghĩ về những gì đằng sau CÁNH CỬA đó, chính là: NHỮNG CƠ HỘI VÀ ƯỚC MƠ CHÁY BỎNG KÈM THEO TIẾNG NÓI TRONG ĐẦU VỀ SỰ LO LẮNG VÀ NỖI SỢ HÃI.
Suy cho cùng, tôi vẫn sợ hãi như khi tôi đóng cửa, và có lẽ, nếu tôi đóng cửa lâu quá thì chắc tôi cũng không biết mình còn đủ minh mẫn để nghĩ về cuộc đời của mình hay không?

Khi tôi đóng cửa để tạo cho mình một khoảng không gian an toàn. Tôi cũng vô tình tạo ra một TÔI – PHIÊN BẢN LẠC LỐI. Và tôi nghĩ mình đã ở trong sự an toàn này đủ lâu rồi. Tôi đã sẵn sàng đối thoại về những gì tôi trốn tránh, về sự phán xét cay nghiệt mà tôi đã hứng chịu, về sự trừng phạt bởi những câu nói xấu hổ, về những rủi ro, sự thiếu kém của tôi, và tôi cũng nói về những gì mà đằng sau cánh cửa đó sẽ mang lại.

Tôi cũng đã từng suy nghĩ: Khi nào tôi sẽ mở CÁNH CỬA ra để bước đi những bước chân đầu tiên trong hành trình cuộc đời và sự nghiệp của mình. Và sau một hồi tự thoại, tôi nghĩ khoảnh khắc sẵn sàng nhất đó chính là đối mặt với NỖI SỢ.
Và khi nói về những CÁNH CỬA tự do và đầy ước mơ màu sắc. Tôi bắt đầu những bước chân đầu tiên bên trong cánh cửa của mình: ĐIỀU GÌ ĐÃ KHIẾN TÔI SỢ HÃI ĐẾN THẾ?
Emma Tạ Uyên
Tôi – Phiên Bản Kết Nối là một chương trình phi lợi nhuận mà Thạc sĩ Emma Tạ Uyên dành cho cộng đồng nhằm mục đích phát triển bản thân và kiến tạo tương lai. Dự án này được sáng lập và tổ chức bởi Emma Tạ Uyên với sứ mệnh tìm hiểu về những khó khăn trong tâm trí của mỗi người để có thể hiểu về chính mình, từ đó khám phá ra những điều mà bản thân còn giới hạn để kiến tạo một sự nghiệp được như mong muốn.
Dự án phi lợi nhuận Tôi – Phiên Bản Kết Nối sẽ là một trong những cơ hội để giới trẻ có thể lắng nghe những chia sẻ các khía cạnh về tâm trí và các khó khăn về rào cản tâm lý trong đời sống hiện đại.
Emma chia sẻ rằng trước khi kiến tạo cho mình một sự nghiệp rực rỡ thì việc đầu tiên đó chính là tìm hiểu về bản thân và lắng nghe chính mình thật kĩ. Có rất nhiều công cụ để giúp chúng ta khám phá ra được những thế mạnh và điểm yếu nhưng việc khai thác bản thân tốt nhất luôn bắt nguồn từ những chi tiết rất đơn giản mà không ai nhìn ra.
