Năm ngoài 30 tuổi, tôi đã đi một chuyến xe ngược thời gian và thấy mình mất đi hơn 10 năm tuổi trẻ. Nhưng thật may mắn là mình vẫn còn đến tận nhiều năm về sau là chính mình! 

Trong cuộc sống, chúng ta luôn có đường lùi, nhưng với quá khứ thì chỉ có đường tiến lên. Đừng để những chuyện đã qua định nghĩa được cuộc sống của mình. 

Tôi đã từng rất sợ quá khứ. Bởi vì đặt ra quá nhiều tiêu chuẩn nhưng lại làm hỏng hết và tự phán xét mình tệ hại nên chẳng dám làm gì cho tương lai. Sau năm 30 tuổi, khi đang có một cuộc sống bình thường và mọi thứ dường như ổn định thì tôi mới chợt cảm thấy rất trống vắng. Một cảm giác bơ vơ như một cuốn phim tua lại, như một con tàu siêu tốc đang đi lùi, một cảm giác hối tiếc bao phủ tâm trí và cái lạnh của mùa đông là điều rõ ràng nơi lồng ngực. Cảm giác nghẹt thở ở thời điểm hiện tại không hề đúng cho trạng thái ổn định của một người phụ nữ ngoài 30 tuổi.

Suy cho cùng, an toàn chỉ thực sự đẹp đẽ khi chúng ta chinh phục được chính mình và ước mơ trong đời. Cái giá của an toàn trong sự hèn nhát đó chính là không thể chịu nổi phiên bản mà mình cất công gầy dựng lên. Hoá ra, mình chỉ đang xây một tường thành cao ngút trời, mục đích là ngăn chính mình đến với ước mơ, tạo ranh giới an toàn và sống trong sự thấp thỏm lo sợ. Lo sợ chính mình bị tổn thương, lo sợ người khác đánh giá,  lo sợ quá khứ lại xảy ra, lo sợ mình không đủ khả năng,… Và tường thành cao sừng sững ấy đã chẳng thể xoá đi những lo sợ này. Chúng không đến từ thế giới bên ngoài, chúng nằm bên trong con người chúng ta. Vậy thì nổ lực tạo ra tường thành an toàn đã làm được gì ngoài huỷ hoại thời gian. 

Năm ngoài 30 tuổi, tôi mới thực sự là chính mình. Là chính tôi hiện thực hoá công việc trước đây ở một tầng năng lượng khác. Tôi chịu giao tiếp nhiều hơn và mạo hiểm ở môi trường đa quốc gia. Hồi còn nhỏ, mọi người hay nói tôi nói chuyện có duyên và hài hước. Nhưng sau này, tôi không còn được như vậy nữa, cái giá của sự an toàn đã giấu kín nét cá tính của mình bởi sự sợ hãi, tôi sợ người khác luôn đánh giá, sợ trải nghiệm của quá khứ sẽ là điều mà tương lai sẽ đến, sợ không thể làm hài lòng ai đó và bị họ chống lại. Và khi đập bỏ bức tường thành cao ngút trời đó, tôi cũng không còn được gọi là “nói chuyện có duyên” như trước đây nữa nhưng họ hay mách nhỏ nhau rằng: Emma bánh cuốn lắm!

Đừng đổ lỗi cho ý chí không đủ mạnh chỉ vì người khác đã tác động. Thay vào đó, hãy giúp mình can đảm hơn tiến về phía trước. Cũng là cùng một loại năng lượng nhưng sử dụng cho chính mình vẫn là điều khôn ngoan nhất! 

Năm ngoài 30 tuổi, tôi đã đi một chuyến xe ngược thời gian và thấy mình mất đi hơn 10 năm tuổi trẻ. Nhưng thật may mắn là mình vẫn còn đến tận nhiều năm về sau là chính mình! 

Emma Tạ Uyên

 

 

#emmatauyen

#mentor

#speaker

#phattrienbanthan

#baihoccuocsong

#diengia

#tamlyhoc

error: Content is protected !!