Trì hoãn là một trong những từ khoá được nhắc đến và thảo luận trong các loại chủ đề về phát triển bản thân.
Nó được nhắc đến nhiều vì nó là một dạng hành vi được thể hiện một cách thường xuyên trong đời sống hằng ngày của một số cá nhân đăng gặp trắc trở trong việc quản lý cá nhân, một số người đã nói với Emma rằng: Tôi đã định làm việc này từ nhiều năm trước, chẳng có gì ngăn cản tôi cả, chỉ vì tôi nghĩ để đó sau này làm cũng được, nhưng hoá ra cũng đã vài năm.

Cảm giác tội lỗi khi nhắc đến một việc gì đó mình đã quyết định không làm rồi lại dự định sẽ làm và cuối cùng là không làm. Vòng lặp này được gọi là trì hoãn. Nó trở thành một năng lượng đối nghịch hoàn toàn với kỷ luật.

Khi kỷ luật là một ranh giới không được vượt qua thì trì hoãn có thể xoá tất cả các ranh giới đó và để cho chúng ta “dạt trôi” trong một hành trình phát triển bản thân.

Đi sâu hơn trong vấn đề trì hoãn, đó chính là CƠ HỘI. Có thể chúng ta cho rằng cơ hội luôn tồn tại, điều này không sai, nhưng một số trường hợp khác đi rất nhiều. Cơ hội tốt không dễ dàng đến nhiều lần, và cơ hội phải được chinh phục chứ không phải là dễ dàng có được. Trì hoãn đã là một kết quả của trường suy nghĩ rằng: CƠ HỘI RẤT NHIỀU, KHÔNG LẦN NÀY THÌ CÓ LẦN KHÁC.

Người biết nắm bắt các CƠ HỘI cùng với thái độ tử tế ít khi nào là người bị bỏ lại, họ sẽ có vị trí trong những thành công do chính họ đặt ra, họ chinh phục được điều gì đó ngay cả khi họ chưa đạt, đó chính là bài học. Vì họ cho rằng CƠ HỘI này cho họ một trải nghiệm và họ học hỏi một cách tuyệt đối. Đó cũng chính là một dạng CƠ HỘI. Nhóm người này ít khi nào có tính trì hoãn.

Khi Emma cho các thành viên tham dự chuỗi chương trình phát triển bản thân, một dự án phi lợi nhuận, trong thể lệ đăng kí chương trình, Emma đã chú ý rằng:

⁃ Mở cổng tự do giới hạn số lượng đăng kí nhưng không giới hạn thời gian: đăng kí rất đông nhưng rải rác trong 2 ngày, thái độ học tập của số ít thành viên không thiện chí sau khi học. Nhóm người này khác với các thành viên còn lại khi không bày tỏ lời cảm ơn và thể hiện cảm xúc sau khi học. (Nhóm người này vẫn xuất hiện trong lần đăng kí sau)

⁃ Mở cổng tự do giới hạn số lượng đăng kí theo thứ tự đăng kí (giới hạn danh sách bị loại trừ có sẵn) và giới hạn thời gian: số lượng đăng kí đúng giờ tăng nhanh, đa số thành viên học tốt nhưng vẫn có vài thành viên chưa có thái độ tốt (như trên). Chú ý trong phần này sẽ có được kết quả là các thành viên đều đăng kí rất nhanh.

⁃ Mở cổng đăng kí, giới hạn số lượng theo thứ tự, giới hạn thởi gian, phải trình bày lý do tham dự (bắt buộc): số lượng đăng kí vẫn như hai nhóm trên nhưng những thành viên bị đánh giá trong nhóm thành viên không có thái độ tốt không có phần “lý do tham dự” đáng thuyết phục để xét duyệt. Ngay lúc này phần cơ hội (có bắt buộc) đã sàng lọc được những thành viên ưu tú nhất.

Điều này cho thấy, nếu các cơ hội (có điều kiện) mang tính thúc đẩy cao thì chúng ta sẽ thấy được một nhóm người không có thói quen trì hoãn sẽ vào chung một môi trường học tập và làm việc. Trường hợp trong một tổ chức sẽ thấy rõ điều này qua các cuộc thi nội bộ mang tính khích lệ thể hiện bản thân của từng cá nhân.
Trường hợp trong phần phân tích về hành vi đăng kí tham dự chương trình, các thành viên không có phần trình bày tham dự đáng thuyết phục không thể hiện được tính thiện chí vì họ đã quen trong 2 lần trước các cơ hội đều quá dễ dàng, họ trì hoãn thể hiện thái độ thiện chí vì họ cho rằng cơ hội là do sẵn có. Đây là một trong những thực tế: TRÌ HOÃN ĐÃ KÉO DÀI CHO ĐẾN KHI CHÚNG TA MẤT CƠ HỘI.

Vì vậy, trì hoãn không phải đơn giản là một hành vi thường ngày nữa rồi. Nó sẽ là một loại năng lượng định hình hình ảnh của chúng ta trong mắt người khác. Cho dù là độ tuổi nào, đừng để trì hoãn thống trị.

 

Emma Tạ Uyên

error: Content is protected !!