Xin được cảm ơn chính tôi vì đã là một đứa trẻ làm hài lòng người lớn, xin được trân trọng những tháng ngày quá khứ vì dành toàn thời gian để thực thi những yêu cầu của mọi người xung quanh, để chính bây giờ đây, tôi có thể chia sẻ những quan điểm của cá nhân tôi qua hai yếu tố: SỰ TỬ TẾ và LỜI HỨA.
Xin được cảm ơn chính tôi
Hồi lúc còn nhỏ, tôi luôn là người thích làm hài lòng mọi người, điều này khiến tôi tin mình đủ sống hạnh phúc. Dĩ nhiên, lớn lên tôi mới hiểu rằng điều này không mấy khả quan trong sự nghiệp và đời sống. Đối với công việc, tôi cảm thấy mình đang bóp nghẹt tiếng nói cá nhân, không giữ vững lập trường và dĩ nhiên không thể là một người lãnh đạo tốt. Đối với đời sống cá nhân, tôi chỉ cảm thấy đau đớn, tổn thương và tiêu cực.
Sau này, khi bắt đầu hiểu về chính mình. Tôi lại càng muốn dành thời gian nhiều hơn để có thể lắng nghe những quan điểm mà tiếng nói bên trong tôi luôn thì thầm. Điều này làm tôi trăn trở.

Mặc dù tôi chưa thực sự dành một sự ưu ái cho hành trình này vì lịch công việc dầy đặc nhưng tôi tự cổ vũ chính tôi vì tôi đã chấp nhận nhìn lại những tổn thương.
Trong bài viết này, tôi không đề cập đến sự làm hài lòng người khác, một trải nghiệm tuổi thơ và quá khứ của tôi nhưng tôi muốn nói đến một quan điểm từ chính những sự kiện trong quá trình tôi sống và làm việc. Cũng nhờ đặc tính thích làm hài lòng người khác mà tôi cũng tìm thấy điểm tích cực trong cuộc sống mình. Tôi có khả năng lựa chọn ai sẽ là môi trường của tôi.
Để tôi nói xem ý này có đúng với mọi người không nha: RẤT NHIỀU LỜI HỨA SUÔNG VÀ ĐIỀU NÀY LÀM BẠN CẢM THẤY ĐỐI PHƯƠNG KHÔNG CÒN ĐÁNG TIN NỮA.
Xin được cảm ơn chính tôi vì đã là một đứa trẻ làm hài lòng người lớn, xin được trân trọng những tháng ngày quá khứ vì dành toàn thời gian để thực thi những yêu cầu của mọi người xung quanh, để chính bây giờ đây, tôi có thể chia sẻ những quan điểm của cá nhân tôi qua hai yếu tố: SỰ TỬ TẾ và LỜI HỨA.
Tôi trăn trở nếu như chưa làm một điều gì đó đã hứa.
Hồi còn nhỏ, nếu ai kêu tôi làm một điều gì đó, tôi sẽ răm rắp nghe theo và nhớ rất kĩ là khi nào cần làm. Tôi giống như có một bộ nhớ bên trong mà các công việc có thể chia theo tệp lưu trữ. Tôi hay nói đùa như thế khi ai hỏi tôi sao nhớ rất dai. Đến khi nào công việc đó được hoàn thành, tôi mới thực sự nhẹ nhõm và khoan thai. Lúc đó, tôi chẳng suy nghĩ gì nhiều.
Lớn lên, tôi bắt đầu cảm thấy cuộc sống thực sự xoay quanh bởi các “mệnh lệnh”. Tôi cho rằng mình giỏi sắp xếp công việc chu toàn nhưng có vẻ như không thời gian nào dành cho tôi. Tôi đã tự hỏi: tôi sẽ là ai? Là ai trong mắt người khác? Và là ai trong mắt tôi mỗi lần tôi soi gương?

Tôi cũng hiểu mình đã thành một cô gái dở hơi trong mắt mọi người và trong mắt tôi thì tôi cũng không khá gì mấy. Tôi cũng không chấp nhận nổi chính mình.
Việc răm rắp nghe theo mệnh lệnh người khác không phải là một gợi ý hay. Nhưng khi tôi chịu ngồi chiêm nghiệm lại tất cả các sự kiện của mình. Tôi đã phát hiện ra một điều gì đó tuyệt vời hơn cả thế. Là tôi không chỉ muốn làm hài lòng người khác để thấy người khác vui, mà là vì tôi muốn chính tôi là một người tử tế, là một người uy tín.
Có nhiều người sinh ra, các thuộc tính sẵn có là người hướng ngoại hoặc là người hướng nội. Thì các tính cách cũng như thế, có người có và có người không. Điều này phụ thuộc vào di truyền, môi trường và trải nghiệm cá nhân. Tôi sinh ra đã là thích làm hài lòng mọi người rồi nhưng nếu tôi làm chủ thuộc tính này tốt, tôi sẽ biết cách sống hài hoài và thúc đẩy các phần tích cực lên.
Tôi
Tôi nhận thấy mình luôn suy nghĩ rất kĩ khi chấp nhận một yêu cầu từ người khác và tôi sẽ làm bằng hết mọi khả năng tốt nhất của mình. Vì đó không chỉ là uy tín của tôi mà đó là cách tôi sống, ít nhất tôi cũng cảm thấy mình không phải là một người ba hoa.
Tôi cũng từ chối những yêu cầu không khả quan vì tôi cũng muốn mình sống thành thật với chính mình và vẫn là lý do quan trọng nhất: tôi muốn mình là người uy tín và không phải là người ba hoa. (Tôi xin phép nhắc lại).

Tôi cũng sẽ chủ động giúp đỡ ai đó và tôi sẽ giúp đến cùng vì tôi biết hình ảnh của mình trong mắt người khác là một niềm tin và đó cũng chính là phước lành mà tôi có được. Chẳng phải chúng ta cần sống giúp đỡ với nhau sao?!
Tôi cũng miễn nhiễm với những loài cáo đột lốt cừu, tôi không dè chừng cũng không phán xét, chỉ là tôi sẽ rút lui khỏi môi trường đó một cách thẳng thắn nhất. Tôi không cố ý cho họ thấy rằng họ bị “bắt bài” nhưng tôi biết rằng những thông điệp của tôi đã khiến họ hiểu.
Rốt cuộc lời hứa là gì?
Cách đây không lâu, tôi nhận được một lời góp ý phàn nàn từ thành viên trong nhóm tôi rằng tôi đang phí phạm thời gian cho một cá thể không ‘”lành tính”. Có lẽ hơn ai hết, tôi hiểu điều này, nhưng tôi vẫn có lý do để chưa phải là lúc, chính vì thế, tôi cho thêm rất nhiều thời gian và ưu ái cho cá thể đó. Chỉ vì tôi muốn thử xem sự tử tế của tôi có thể đổi lấy sự tự tế của bạn ấy đối với chính bạn ấy hay không? Vì với tôi, mình sống uy tín cũng là một sự tử tế với chính mình.
Bạn chia sẻ với tôi rằng bạn là fan cứng của tôi. Bạn cũng là một người sếp và tôi cũng chính là mentor cho bạn. Có thể nói rằng tôi cho bạn rất nhiều cơ hội nhưng tôi cũng biết bạn nghĩ đó là quyền lợi của bạn.
Sau một vài sự cố xảy ra khiến tôi không thể bào chữa cho hành vi của bạn với nhóm của mình thì tôi đã quyết định dừng lại. Có thể lúc này tôi cảm thấy đúng lúc nhất.
Một vài tiếng sau đó, tôi nhận được rất nhiều tin nhắn và thư điện tử xin lỗi kèm với những lời hứa hẹn, trong đó đáng chú ý nhất là bạn mời tôi đi ăn để tạ lỗi. Chính vì dòng tin nhắn đó mà tôi mới hiểu ra làm sao nhóm tôi lại gay gắt phản đối bạn.
Từ lúc tôi biết bạn đến nay thì đại đa số bạn đều trễ giờ, trễ hẹn, trễ công việc và luôn là người chủ động mời tôi đi ăn và để tôi thanh toán hoá đơn. Tôi nghĩ bạn đủ hiểu tôi là người đại diện cho nhiều công việc nên tôi sẽ không thể tính toán chi li. Thú thật là tôi hào phóng và tôi thích chiêu đãi những người tôi yêu mến vô cùng. Nhưng tôi cũng hiểu khả năng hay nhất của tôi là nhận diện tình huống khá chính xác. Tôi không nhớ đã bao nhiêu lần khi tôi thanh toán xong hoá đơn thì câu đầu tiên bạn nói là: Để hôm nào mời lại Emma quán ABCD, quán đó có món này món kia và có nhiều rau Emma thích lắm. Người quản lý trực tiếp của tôi đã hỏi vui tôi là tính xem đã được bao nhiêu quán rồi.
Việc ăn uống tiệc tùng là một điều tế nhị nhưng nó có thể thiết lập được mối quan hệ và tình thân. Đó là một việc đem ra nói trắng đen thì không nên nhưng giao tiếp cũng là một loại năng lực cần bổ sung, học hỏi và rút kinh nghiệm. Mọi đánh giá từ thế giới xung quanh là do cách chúng ta thể hiện.
Với tôi, điều quan trọng nhất đó chính là uy tín trong công việc. Khi tôi hỏi dự án thế nào? Bạn luôn trả lời theo mô thức: tình hình với rất nhiều lý do. Các lý do mà tôi hay nghe nhất là dạo này bạn chóng mặt, bạn không khoẻ, công việc cá nhân nhiều, con bạn cần đi khám bệnh,…
Tôi là người lắng nghe người khác rất có tâm và chuyên cần nên tôi hoàn toàn thấu hiểu. Nhưng trên 10 lần cùng các lý do giống nhau thì tôi cho rằng đây là một thói quen tiêu cực: sự thiếu trách nhiệm và đổ lỗi.
Trong một lần trao đổi với mentee của mình, tôi đã nhận được một câu hỏi: Làm sao chị Emma có thể khiến người khác hoàn toàn tin rằng chị chỉn chu và trách nhiệm?
Tôi trả lời: Vì đó là thuộc tính. Và chị không đổ lỗi. Nếu chị có sai chị sẽ nhận trước, giải thích cũng sẽ có nhưng sau đó chị xin phép có thêm cơ hội để thực hiện lại.

Tôi đã kiên quyết dừng lại với cá thể đó sau một buổi gặp gỡ để bàn công việc. Phần lớn thời gian, bạn đã không tập trung vào công việc, tôi biết là do bạn không muốn bàn về các trách nhiệm và hiệu suất. Nhưng tôi cũng không ngờ bạn phán xét và chỉ trích nặng nề người sếp tương lai của mình, người mà bạn chưa làm việc chung bao giờ.
– Mary đã có bao giờ làm việc cùng người đó chưa?
– Chưa! Nhưng phốt là thế.
– Vậy Mary ghét người đó là vì mọi người bàn tán?!
– Thì phải có phốt mới có người bàn.
– Vậy thì người bị bàn tán là người có tội lỗi. Còn người đi bàn tán người khác có được xem là người đi bắt nạt người khác không?
Khi tôi hỏi câu hỏi này, bạn đã dừng lại nhưng vẫn kiên quyết: Trong mạng lưới thì bạn này phốt đầy.
Một hồi lâu sau bạn nói: Có nơi nào giới thiệu bạn chuyển công tác được hay không? Vì bạn không thấy ổn với người sếp mới.
Có lẽ, tôi may mắn vì công việc hiện tại của mình được tiếp xúc với nhiều tình huống ‘toxic” như thế. Bạn không tin vào năng lực của mình và bạn tìm cách nhấn chìm người khác qua ngôn ngữ. Một loại “tấn công” mà tôi không thích lắm.
Sau hôm đó, tôi có thêm một cuộc họp với nhóm mình, tôi bắt đầu cảm thấy đã có quyết định dừng lại.
Uy tín và sự tử tế
Suy cho cùng, uy tín cũng là một loại hình của sự tử tế. Và chúng ta chỉ làm việc hiệu quả với những người tử tế. Tôi luôn cho rằng công việc mình chọn cũng ảnh hưởng đến phong cách sống. Cũng chính vì thế, tôi cho rằng việc gặp gỡ, làm việc với một ai đó cũng là một cách ảnh hưởng đến đời sống của mình.
Cách đây 2 hôm, tôi đã có một buổi thiền hiệu quả trong một khoảng thời gian hơn một tiếng. Tôi nhìn thấy tôi là một đứa trẻ thích làm hài lòng người khác và tôi của hiện tại là một người phụ nữ đang học đời. Tôi không dám nói mình sẽ không sai nhưng ít nhiều cách sống hiện tại của tôi cứ theo một nhịp: sám hối – nhìn lại bản thân – chấp nhận và trách nhiệm.
Nếu chúng ta lắng nghe kĩ các tiếng nói bên trong thì một tổn thương cũng là một bài học. Tôi thiết nghĩ làm sao mà tôi có thể quản lý các sự việc xảy ra xung quanh tôi. Đó cũng là nhờ vào những trải nghiệm của mình. Và hãy dành thời gian để suy ngẫm về chúng.
Trong công việc và kể cả đời sống, hãy chú ý tới lời hứa. Nó không phải là mình làm gì cho người khác mà mình đã làm gì với chính mình? Nhất là cái tôi.

Nhìn chung, tôi luôn ghi chú kĩ những gì ảnh hưởng đến người khác và tôi đã thực hiện nhưng nếu như tôi có lãng quên điều gì đó thì mong các bạn lượng thứ và nhắc tôi. Hơn ai hết, tôi luôn lắng nghe và xem xét mọi điều. Tôi sẽ làm những gì tốt nhất.
Emma Tạ Uyên
#emmatauyen
#mindU
#selfmanagement
#motivation
#peoplepleasure
